Để phát hành chứng khoán bảo đảm bằng tài sản, công ty phát hành sẽ thành lập ra một "đơn vị đặc nhiệm", sau đó bán các
tài sản cơ sở
cho đơn vị này. Nói chung thì công ty có tài sản ấy là công ty phát
hành, song về mặt pháp lý mà nói, chính "đơn vị đặc nhiệm" mới là người
phát hành và chịu trách nhiệm pháp lý trước những người mua chứng khoán
của nó.
Chứng khoán bảo đảm bằng tài sản không có được sự đảm
bảo chắc chắn như chứng khoán bảo đảm bằng thế chấp, vì không gì bằng
việc nắm chắc tài sản thế chấp trong tay. Tuy nhiên, để bảo vệ nhà đầu
tư trước nguy cơ phá sản của công ty phát hành (công ty "mẹ" chứ không
phải "đơn vị đặc nhiệm"), pháp luật các nước đã đưa ra 3 qui định an
toàn về mặt pháp lý:
Tài sản cơ sở để phát hành loại chứng khoán này là các nhóm tài sản nhìn chung có tính chất
thanh khoản
tương đối kém, vì phải một thời gian khá dài nữa họ mới thu được chúng.
Một công ty bán ô tô trả góp cho khách hàng có thể phải đợi 5, 6 năm
sau mới thu được tiền, trong khi lại rất khan
tiền mặt.
Công ty này có thể nhóm các tài sản có tính thanh khoản thấp kiểu như
vậy lại với nhau, làm tài sản cơ sở để phát hành trái phiếu, huy động
vốn phục vụ hoạt động kinh doanh hiện tại. Ngoài ra, chính việc phát
hành dưới dạng chứng khoán, hay "chứng khoán hoá" các khoản vay này mà
công ty phát hành làm cho nhiều nhà đầu tư có khả năng tiếp cận với
chúng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét